Top posters
Diễm My_A9 (1311) | ||||
Chíp Chíp (976) | ||||
CẨM TÚ LEE (916) | ||||
Linh_A13 (895) | ||||
4ever - True_love (415) | ||||
Tiểu Bá Tước PAB_77 (281) | ||||
tamhontrongsang_98 (182) | ||||
Meo con_98 (180) | ||||
edogawa_conan (127) | ||||
Songoku (116) |
Most active topic starters
edogawa_conan | ||||
Meo con_98 | ||||
Super Minh | ||||
CẨM TÚ LEE | ||||
tamhontrongsang_98 | ||||
Diễm My_A9 | ||||
Linh_A13 | ||||
Chíp Chíp | ||||
KingOfLegend | ||||
4ever - True_love |
Most active topics
Top posting users this month
No user |
Top posting users this week
No user |
đây là bài viết về hà nội
3 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
đây là bài viết về hà nội
Đây là 1 bài viết rất hay về hà nội của tác giả Đinh Khương Duy
Dù không phải là người Hà Nội, nhưng phải chăng vì lẽ đó mà mỗi người đều coi nơi này là quê hương, là thánh địa của tâm linh mình... Sẵn sàng hi sinh tất cả nhưng không để mất Hà Nội! Có phải không?
Thức dậy sớm, trời đầu hè mà vẫn hơi lành lạnh...
Vô tình vào blog của nhà sử học Dương Trung Quốc, có bài nói về triều Nguyễn, về Nguyễn Trường Tộ. Vào Wikipedia tìm thông tin về Hoàng Diệu, tổng đốc thành Hà Nội, người đã thắt cổ ở Võ Miếu tạ tội với nhân dân với triều đình vì để mất thành. Khi tuẫn tiết ông mới ở tuổi 54. Còn Nguyễn Tri Phương, tổng đốc Hà Ninh, bị trọng thương khi Pháp tấn công thành năm 1871. Cụ kiên quyết không để giặc cứu chữa mà tuyệt thực, tuyệt dược gần một tháng thì mất, lúc ấy đã 73 tuổi. Con trai cụ Nguyên Tri Phương là phò mã Nguyễn Lâm cũng tử trận trong trận chiến giữ thành năm ấy. Vị tướng trẻ ra đi trước cha già...
Có bao nhiêu người đã ngã xuống để giữ gìn thủ đô nhỉ? Bao nhiêu máu xương đã đổ để chúng ta có được một Hà Nội của ngày nay. "Ai đếm khăn tang, ai đong máu chiến trường?" Có bao nhiêu người ra đi, bao nhiêu người không trở về, bỏ lại cả kinh thành hoa lệ mà vẫn "đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm"...
Người Hà Nội, người không phải Hà Nội vì lý do gì mà chiến đấu không màng sinh tử? Sao không phải là quyết tử giữ kinh đô Huế, sao không phải là quyết tử giữ Lam Kinh Thanh Hoá... Mà phải là Hà Nội? Thời ấy, cho mãi đến khi Cách mạng tháng Tám thành công, Thăng Long chỉ là cố đô. Hà cớ gì phải đổ quá nhiều máu cho mảnh đất ấy?
Có phải vì Hà Nội là linh hồn nước Việt? Hà Nội là một phần của tất cả những ai đã sinh ra trên mảnh đấ hình tia chớp này. Hà Nội lưu giữ quá khứ, và Hà Nội chính là quá khứ. Hà Nội là chứng tích của bao nhiêu hoàng triều. Hà Nội là tinh hoa của mấy nghìn năm lịch sử. Dù không phải là người Hà Nội, nhưng phải chăng vì lẽ đó mà mỗi người đều coi nơi này là quê hương, là thánh địa của tâm linh mình... Sẵn sàng hi sinh tất cả nhưng không để mất Hà Nội! Có phải không?
Người ta tha thiết, quên mình vì Hà Nội có lẽ không phải vì nó quá đẹp. Hà Nội không đẹp. Nhìn sang Paris, London, gần hơn nữa là Bắc Kinh, rồi Bangkok... những thủ đô ấy đều đẹp gấp trăm lần thành phố bụi bặm, chen lấn của chúng ta. Hà Nội rõ ràng là lô nhô cao thấp, là nhốn nháo ngược xuôi, là chen lấn xô đẩy. "Ước mơ của người Thanh Hoá là lá rau má to bằng lá sen, ước mơ của người Thái Nguyên là lá chè xanh to bằng cái cối, ước mơ của người Hà Nội là giờ cao điểm... không bị tắc đường...". Thật thế! Nhưng không hiểu sao người ta vẫn yêu Hà Nội đến vậy.
Câu trả lời là Hà thành có sức quyến rũ vô hình nhưng mạnh mẽ đến không ngờ. Ai đến đây lần đầu không ghét cái cảnh đường xá nêm chặt các loại xe, không nhích được một phân... Ấy thế mà, thử nghĩ xem, khi xa Hà Nội có ai không nhớ da diết tiếng còi xe inh ỏi, nhớ cảnh phố xá lúc tan tầm? Những điều tưởng chừng như không có gì là tốt đẹp mà sao nó ăn sâu vào tâm hồn con người và lại đẹp lạ lùng đến thế.
Những phố cổ chật hẹp, đường lại một chiều, đi rồi không quay lại được mà sao vẫn đẹp đến thế trong lòng người ta? Có phải vì chính nơi bé nhỏ và cũ kĩ ấy còn giữ lại được những gì đẹp nhất của kinh đô xưa? Những bún chả, bún nem, nem chua rán... Những hạt cốm đầu mùa... Ngày nào cũng ăn, ngày nào cũng thấy. Nhưng một ngày xa Hà Nội mới nhận ra ngờ ngợ rằng hình như những thứ ấy ở Hà Nội là ngon nhất. Rồi nhớ Hà Nội da diết.
Với những người từng sinh ra và lớn lên ở đây thì Hà Nội sẽ còn gắn bó đến mức nào? Nước Hồ Gươm, sóng Hồ Tây sẽ còn ám ảnh đến mức nào? Tất cả xấu đẹp, cũ mới của kinh kì cuối cùng hoà vào với nhau để thành một nơi không thể nào quên được. Một nơi duy nhất trên đất nước này... thành tài sản chung và riêng của mỗi người. Đến nỗi vì nó người ta không tiếc tuổi xanh, "bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa"...
Chưa đủ hiểu về Hà Nội nhưng chính tôi cũng đã bị thủ đô hớp hồn. Một điều giản dị và tự nhiên đến mức, nếu có một ngày đi chầm chậm dưới những tán cây xà cừ, long não trên đường Láng vào lúc sáng sớm, bạn sẽ nhận ra con đường bình thường ấy đẹp đễn mức nào khi mà trông về phía trước chỉ thấy một màu xanh lóng lánh của sương đêm sót lại...
Thầm cảm ơn những ai đã hi sinh để giữ mảnh hồn Hà Nội...
Thầm cảm ơn những ai bay giờ đang dựng xây Hà Nội...
Thầm say sưa trong câu thơ cũ:
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng, lá rơi đầy...
Dù không phải là người Hà Nội, nhưng phải chăng vì lẽ đó mà mỗi người đều coi nơi này là quê hương, là thánh địa của tâm linh mình... Sẵn sàng hi sinh tất cả nhưng không để mất Hà Nội! Có phải không?
Thức dậy sớm, trời đầu hè mà vẫn hơi lành lạnh...
Vô tình vào blog của nhà sử học Dương Trung Quốc, có bài nói về triều Nguyễn, về Nguyễn Trường Tộ. Vào Wikipedia tìm thông tin về Hoàng Diệu, tổng đốc thành Hà Nội, người đã thắt cổ ở Võ Miếu tạ tội với nhân dân với triều đình vì để mất thành. Khi tuẫn tiết ông mới ở tuổi 54. Còn Nguyễn Tri Phương, tổng đốc Hà Ninh, bị trọng thương khi Pháp tấn công thành năm 1871. Cụ kiên quyết không để giặc cứu chữa mà tuyệt thực, tuyệt dược gần một tháng thì mất, lúc ấy đã 73 tuổi. Con trai cụ Nguyên Tri Phương là phò mã Nguyễn Lâm cũng tử trận trong trận chiến giữ thành năm ấy. Vị tướng trẻ ra đi trước cha già...
Có bao nhiêu người đã ngã xuống để giữ gìn thủ đô nhỉ? Bao nhiêu máu xương đã đổ để chúng ta có được một Hà Nội của ngày nay. "Ai đếm khăn tang, ai đong máu chiến trường?" Có bao nhiêu người ra đi, bao nhiêu người không trở về, bỏ lại cả kinh thành hoa lệ mà vẫn "đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm"...
Người Hà Nội, người không phải Hà Nội vì lý do gì mà chiến đấu không màng sinh tử? Sao không phải là quyết tử giữ kinh đô Huế, sao không phải là quyết tử giữ Lam Kinh Thanh Hoá... Mà phải là Hà Nội? Thời ấy, cho mãi đến khi Cách mạng tháng Tám thành công, Thăng Long chỉ là cố đô. Hà cớ gì phải đổ quá nhiều máu cho mảnh đất ấy?
Có phải vì Hà Nội là linh hồn nước Việt? Hà Nội là một phần của tất cả những ai đã sinh ra trên mảnh đấ hình tia chớp này. Hà Nội lưu giữ quá khứ, và Hà Nội chính là quá khứ. Hà Nội là chứng tích của bao nhiêu hoàng triều. Hà Nội là tinh hoa của mấy nghìn năm lịch sử. Dù không phải là người Hà Nội, nhưng phải chăng vì lẽ đó mà mỗi người đều coi nơi này là quê hương, là thánh địa của tâm linh mình... Sẵn sàng hi sinh tất cả nhưng không để mất Hà Nội! Có phải không?
Người ta tha thiết, quên mình vì Hà Nội có lẽ không phải vì nó quá đẹp. Hà Nội không đẹp. Nhìn sang Paris, London, gần hơn nữa là Bắc Kinh, rồi Bangkok... những thủ đô ấy đều đẹp gấp trăm lần thành phố bụi bặm, chen lấn của chúng ta. Hà Nội rõ ràng là lô nhô cao thấp, là nhốn nháo ngược xuôi, là chen lấn xô đẩy. "Ước mơ của người Thanh Hoá là lá rau má to bằng lá sen, ước mơ của người Thái Nguyên là lá chè xanh to bằng cái cối, ước mơ của người Hà Nội là giờ cao điểm... không bị tắc đường...". Thật thế! Nhưng không hiểu sao người ta vẫn yêu Hà Nội đến vậy.
Câu trả lời là Hà thành có sức quyến rũ vô hình nhưng mạnh mẽ đến không ngờ. Ai đến đây lần đầu không ghét cái cảnh đường xá nêm chặt các loại xe, không nhích được một phân... Ấy thế mà, thử nghĩ xem, khi xa Hà Nội có ai không nhớ da diết tiếng còi xe inh ỏi, nhớ cảnh phố xá lúc tan tầm? Những điều tưởng chừng như không có gì là tốt đẹp mà sao nó ăn sâu vào tâm hồn con người và lại đẹp lạ lùng đến thế.
Những phố cổ chật hẹp, đường lại một chiều, đi rồi không quay lại được mà sao vẫn đẹp đến thế trong lòng người ta? Có phải vì chính nơi bé nhỏ và cũ kĩ ấy còn giữ lại được những gì đẹp nhất của kinh đô xưa? Những bún chả, bún nem, nem chua rán... Những hạt cốm đầu mùa... Ngày nào cũng ăn, ngày nào cũng thấy. Nhưng một ngày xa Hà Nội mới nhận ra ngờ ngợ rằng hình như những thứ ấy ở Hà Nội là ngon nhất. Rồi nhớ Hà Nội da diết.
Với những người từng sinh ra và lớn lên ở đây thì Hà Nội sẽ còn gắn bó đến mức nào? Nước Hồ Gươm, sóng Hồ Tây sẽ còn ám ảnh đến mức nào? Tất cả xấu đẹp, cũ mới của kinh kì cuối cùng hoà vào với nhau để thành một nơi không thể nào quên được. Một nơi duy nhất trên đất nước này... thành tài sản chung và riêng của mỗi người. Đến nỗi vì nó người ta không tiếc tuổi xanh, "bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa"...
Chưa đủ hiểu về Hà Nội nhưng chính tôi cũng đã bị thủ đô hớp hồn. Một điều giản dị và tự nhiên đến mức, nếu có một ngày đi chầm chậm dưới những tán cây xà cừ, long não trên đường Láng vào lúc sáng sớm, bạn sẽ nhận ra con đường bình thường ấy đẹp đễn mức nào khi mà trông về phía trước chỉ thấy một màu xanh lóng lánh của sương đêm sót lại...
Thầm cảm ơn những ai đã hi sinh để giữ mảnh hồn Hà Nội...
Thầm cảm ơn những ai bay giờ đang dựng xây Hà Nội...
Thầm say sưa trong câu thơ cũ:
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng, lá rơi đầy...
Diễm My_A9- CHỦ DIỄN ĐÀN * 6A9
- Tổng số bài gửi : 1311
Join date : 05/10/2009
Age : 26
Đến từ : cung bảo bình
Re: đây là bài viết về hà nội
troi oi,ai viet ma dai the,to chi viet duoc hon 1/2 bai viet nay thui day.
ma cau viet gioi that,mat bao nhieu phut day
ma cau viet gioi that,mat bao nhieu phut day
thuha2812- Thành viên TÍCH CỰC
- Tổng số bài gửi : 13
Join date : 06/10/2009
Re: đây là bài viết về hà nội
cau xem duoc nhung bai van do bang cach nao day
thuha2812- Thành viên TÍCH CỰC
- Tổng số bài gửi : 13
Join date : 06/10/2009
Re: đây là bài viết về hà nội
dai` qua'. Nan. Ko dac nua
huong_zau- Thành viên TÍCH CỰC
- Tổng số bài gửi : 27
Join date : 29/09/2009
Age : 26
Đến từ : Ha` No^i
Re: đây là bài viết về hà nội
KHONG PHAI TO VIET DAU DAY LA CUA MOT TAC GIA TEN LÀ ĐINH KHƯƠNG DUY,MÀ NẾU CÁC CẬU THÍCH THÌ TỚ CÓ THỂ PÓE LÊN NHIỀU BÀI THẾ NAY NỮA
Diễm My_A9- CHỦ DIỄN ĐÀN * 6A9
- Tổng số bài gửi : 1311
Join date : 05/10/2009
Age : 26
Đến từ : cung bảo bình
Similar topics
» Báo chí Nhật Bản viết về dự án tàu cao tốc Việt Nam
» Thủ tướng Chính phủ vừa ra Quyết định số 1882, 1883/QĐ-TTg phê duyệt Đề án chuyển Tổng công ty Đường sắt Việt Nam sang hoạt động theo hình thức công ty mẹ - công ty con và thành lập Công ty mẹ - Tổng Công ty Đường sắt Việt Nam.
» Xin lỗi các bạn vì bài viết vừa rùi
» Tàu hỏa Việt Nam trên báo Mỹ
» Việt Nam tự chế tạo, lắp ráp được đầu máy xe lửa :)
» Thủ tướng Chính phủ vừa ra Quyết định số 1882, 1883/QĐ-TTg phê duyệt Đề án chuyển Tổng công ty Đường sắt Việt Nam sang hoạt động theo hình thức công ty mẹ - công ty con và thành lập Công ty mẹ - Tổng Công ty Đường sắt Việt Nam.
» Xin lỗi các bạn vì bài viết vừa rùi
» Tàu hỏa Việt Nam trên báo Mỹ
» Việt Nam tự chế tạo, lắp ráp được đầu máy xe lửa :)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Tue Apr 30, 2013 5:43 pm by youknowwhoiam
» lớp Toán tiếng anh nâng cao
Sat Nov 10, 2012 3:34 pm by WikiEducator
» VOCALOID!!!KHONG CHI LA AM NHAC
Wed Jul 11, 2012 4:02 pm by vocaloid_fc
» Khai giảng lớp luyện thi N2 và N3 tại Trung tâm Nhật Ngữ Top Globis
Tue May 15, 2012 4:19 pm by edogawa_conan
» SỬA MÁY TÍNH , MÁY IN, ĐỔ MỰC MÁY IN TẠI NHÀ HỒ CHÍ MINH
Mon Feb 27, 2012 3:58 pm by tuquynh
» Planetarian ~ Nguyện ước của một ngôi sao nhỏ bé
Thu Jan 05, 2012 11:43 am by yandere-chan
» Ta đã quay trở lại và ăn hại gấp trăm lần
Thu Jan 05, 2012 11:09 am by yandere-chan
» D8E và D19E tại XN đầu máy Hà Nội
Sat Dec 24, 2011 10:29 pm by edogawa_conan
» Hình ảnh D8E nè
Sat Dec 24, 2011 10:24 pm by edogawa_conan
» Bản vẽ D19E
Sat Dec 24, 2011 10:20 pm by edogawa_conan